Uy quyền đến từ sự khiêm nhượng, gần gũi và nhất quán – Bài giảng của ĐTC Phan-xi-cô ngày 10.01.2017
Chúa Giê-su thực sự có quyền nhận được sự biết ơn, vì Ngài đã phục vụ con người, gần gũi họ và sống sự nhất quán. Trong khi đó, các Luật Sĩ lại thi hành quyền bính của những cá nhân, và không có quyền thực sự trên các tín hữu. Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã giảng như thế trong Thánh Lễ vào sáng sớm thứ Ba vừa qua tại nguyện đường Thánh Mác-ta của Tòa Thánh Vatican.
Trong bài giảng của mình, Đức
Thánh Cha cũng đã chỉ trích chủ nghĩa Giáo sĩ trị, tức chủ nghĩa mà người
Pha-ri-siêu cổ súy, và vì thế có sự thiếu nhất quán giữa lời nói và hành động của
họ, hay nói cách khác, họ là những con người ngôn hành bất nhất. Họ là những
con người không muốn gần gũi với người khác, và có cảm giác rằng mình trổi vượt
trên mọi người. Trái lại, uy quyền của Chúa Giê-su rất thực tế - Đức Thánh Cha
giải thích trong mối liên hệ tới bài Tin Mừng trong ngày thuật lại việc dân
chúng quy tụ chung quanh Chúa Giê-su, vì Ngài giảng dậy như một người được „Thiên Chúa ban toàn quyền“, chứ „không như các Luật Sĩ“ (xc. Mc 1,21-28).
Sự khiêm nhượng
trao ban uy quyền
Đức Thánh Cha tiếp tục trình
bày về uy quyền của Chúa Giê-su và nêu ra ba đặc tính mà nhờ đó, uy quyền của
Chúa Giê-su trổi vượt uy quyền của những người Pha-ri-siêu: Trong khi Chúa
Giê-su „giảng dậy với sự khiêm nhượng“,
và đặt vào trong con tim các môn đệ của mình lời mời gọi trở nên bé nhỏ vả trở
thành người phục vụ tất cả mọi người, thì các Luật Sĩ lại cảm thấy mình như là
„các chủ ông“.
„Chúa Giê-su phục vụ con người. Ngài giải thích cho họ mọi điều để họ hiểu
rõ hơn: Ngài trở thành người phục vụ con người. Ngài đưa thái độ của một người
phục vụ ra ánh sáng, và điều đó trao cho Ngài uy quyền. Trái lại, các Luật Sĩ
mà những người kính trọng họ đang nghe họ, lại cảm thấy mình như là những ông
hoàng. ´Tụi tao là những giáo sư, là những ông chủ, tụi tao dậy dỗ cho các
ngươi.`Không phục vụ: ´Tụi tao ra lệnh cho tụi mày phải vâng phục!`“
Sự gần gũi của
Chúa Giê-su đối với con người
Sự gần gũi con người chính
là điều trao ban uy quyền – Đức Thánh Cha giải thích về đặc tính thứ hai mà nó
tạo ra sự khác biệt giữa uy quyền của Chúa Giê-su với uy quyền của các Luật Sĩ.
„Chúa Giê-su không dị ứng với con người:
Ngài đụng chạm tới những người cùi và các bệnh nhân khác, Ngài không tỏ ra ghê
tởm trước họ“ – Đức Thánh Cha giải thích – trong khi những người
Pha-ri-siêu lại xa tránh „những người
nghèo, những người vô học“, nhưng lại thích mang áo mão rườm rà, thích khệnh
khạng nơi những quảng trường:
„Họ xa cách con người, thiếu sự gần gũi; nhưng Chúa Giê-su lại vô cùng gần
gũi con người, và điều đó trao cho Ngài uy quyền. Những con người thích xa
cách, tức các Luật Sĩ, có một giác quan của chủ nghĩa Giáo sĩ trị: Họ dậy dỗ với
uy quyền của chủ nghĩa Giáo sĩ trị.“
Đức Thánh Cha cảm thấy mạnh
mẽ khi được tạo ấn tượng bởi sự gần gũi mà Đức Phao-lô VI đã làm sáng tỏ đối với
con người trong Thông Điệp Evangelii Nuntiando – Loan báo Tin Mừng (08.12.1975).
Đặc biệt là ở số 48, ở đó người ta sẽ thấy được „con tim của vị mục tử gần gũi“ – Đức Thánh Cha cho biết:
„Uy quyền của Đức Giáo Hoàng đặt ở đó, sự gần gũi. Người trước tiên, người
phục vụ, trở thành người phục vụ và trong sự khiêm nhượng: Ông chủ chính là người
phục vụ, hạ bệ tất cả, như một đảo băng. Người ta nhìn thấy ngọn núi từ đảo
băng. Trái lại, Chúa Giê-su lật nhào tất cả và đặt dân của mình lên cao, còn
Ngài – người chủ - thì ngồi bên dưới, và Ngài làm chủ từ bên dưới.“
Đặc tính thứ ba:
Nhất quán
Đặc tính thứ ba mà nó đặt uy
quyền của Chúa Giê-su lên trên uy quyền của các Luật Sĩ, đó là sự nhất quán.
Chúa Giê-su „sống điều mà Ngài giảng dậy“:
đó là „sự hiệp nhất, sự hòa điệu giữa điều
mà Ngài nghĩ, cảm nhận và thực hiện“. Trong khi những kẻ cố gắng làm sáng tỏ
những đặc tính của chủ nghĩa giáo sĩ trị thì lại giả hình: nói một đàng nhưng
làm một nẻo – ngôn hành bất nhất, thiếu nhất quán.
„Trái lại, những con người ấy thiếu nhất quán, nhân cách của họ bị tách
ra thành từng điểm, đến độ Chúa Giê-su đã khuyên các môn đệ của mình rằng: ´Anh
em hãy thực hiện điều họ nói với anh em, nhưng đừng bắt chước việc họ làm!` Các
Luật Sĩ dậy một đàng nhưng làm một nẻo: Thiếu nhất quán – ngôn hành bất nhất. Họ
thiếu nhất quán. Và Chúa Giê-su thường gọi họ là những kẻ giả hình. Và người ta
hiểu rằng, kẻ nào cố gắng thể hiện thái độ chủ nghĩa Giáo sĩ trị và giả hình,
thì kẻ đó không có uy quyền!“ Có lẽ người ấy nói về những chân lý – Đức
Thánh Cha giải thích – nhưng người ấy không có uy quyền. „Trái lại, Chúa Giê-su, Đấng khiêm nhượng, Đấng trở thành người phục vụ
và gần gũi, Đấng không khinh thường con người, và rất nhất quán, thì có uy quyền.
Và đó là Uy quyên mà dân Chúa cảm thấy.“
(theo de.rv 10.01.2017 cs)
Đam Trần – CTV của trang
thông tin Giáo xứ Thánh Mẫu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét