Bài Giáo Lý của
ĐTC Phan-xi-cô trong buổi tiếp kiến chung sáng thứ Tư, 11.06.2017: Không ai trong chúng ta có thể sống mà không
có Tình Yêu!
Anh chị em thân mến, xin chúc anh chị em một ngày tốt đẹp!
Hôm
nay chúng ta tổ chức buổi tiếp kiến này tại hai nơi, nhưng chúng ta được liên kết
với nhau qua màn hình lớn: Các bệnh nhân thì ngồi trong Đại Sảnh Đường Phao-lô
VI, để họ không bị gây khổ sở dưới cái nắng nóng kinh khủng này, còn chúng ta
thì ở đây. Nhưng tất cả chúng ta đều hiệp thông với nhau, và Chúa Thánh Thần
liên kết chúng ta lại với nhau. Ngài là Đấng luôn luôn tạo nên sự hiệp nhất.
Chúng ta hãy kính chào những người đang ở trong Đại Sảnh Đường! Không ai trong
chúng ta có thể sống mà không có Tình Yêu.
Một
kiếp nô nệ kinh khủng mà chúng ta có thể rơi vào, chính là việc nghĩ rằng, Tình
Yêu phải xứng đáng. Có lẽ một phần lớn nỗi sợ hãi của con người thuộc thời đại
chúng ta đến từ việc tin rằng, chẳng có bất cứ ai quan tâm hay lo lắng cho
chúng ta, khi chúng ta yếu nhược, kém hấp dẫn và thiếu duyên dáng. Nhiều người
ngày nay đang tìm kiếm một sự an toàn chỉ để lấp đầy một sự trống vắng nội tâm:
làm như thể chúng ta là những con người muôn đời cần tới sự xác nhận. Nhưng anh
chị em có thể hình dung ra được một thế giới mà trong đó tất cả đều đi ăn mày để
khơi lên mối quan tâm của người khác, nhưng trái lại, không ai sẵn sàng yêu
thương một người khác cách vô vị lợi không? Anh chị em hãy hình dung ra một thế
giới như thế: một thế giới không có Tình Yêu vô vị lợi! Có vẻ như đó là một thế
giới của con người, nhưng trong thực tế, đó là một hỏa ngục. Rất nhiều hình thức
hội chứng tự mê của con người phát sinh từ cảm giác cô đơn và côi cút. Đàng sau
rất nhiều những thái độ có vẻ như không thể giải thích được ấy thường ẩn giấu một
câu hỏi: Hình như tôi đã không đáng để được gọi bằng tên, tức không đáng được
yêu? Vì Tình Yêu luôn luôn gọi bằng tên… Khi một bạn trẻ không được yêu hay cảm
thấy mình không được ai yêu, thì rồi bạo lực sẽ có thể phát sinh. Đàng sau rất
nhiều những hình thức bạo lực xã hội và côn đồ thường ẩn giấu một con tim mà nó
không được nhìn nhận. Không có những em bé xấu, cũng không có những bạn trẻ
hoàn toàn thô lỗ và cộc cằn, nhưng có những con người bất hạnh.
Và
điều gì có thể làm cho chúng ta hạnh phúc nếu không phải là kinh nghiệm về Tình
Yêu được trao tặng và nhận lãnh? Sự sống của con người chính là một sự trao đổi
của những cái nhìn: một người nào đó nhìn ngắm chúng ta và làm cho chúng ta nở
một nụ cười đầu tiên, và chúng ta mỉm cười một cách nhưng không để nhìn vào một
ai đó mà họ đang bị nhốt lại trong nỗi buồn rầu, và như thế, chúng ta mở ra cho
người ấy một lối thoát. Trao đổi những cái nhìn: nhìn ngắm với tất cả sự quan
tâm, và điều đó làm cho những cánh cửa tâm hồn mở ra.
Bước
đi đầu tiên mà Thiên Chúa đi về phía chúng ta, đó là bước đi của một Tình Yêu
tiến về phía trước và vô điều kiện. Thiên Chúa là Đấng yêu thương trước tiên.
Thiên Chúa yêu chúng ta không phải vì trong chúng ta có một nguyên nhân khơi
lên Tình Yêu. Thiên Chúa yêu thương chúng ta vì chính Ngài là Tình Yêu, và tự bản
chất của nó, Tình Yêu có xu hướng lan tỏa và trao hiến. Thiên Chúa không chỉ nối
kết một lần ý muốn tốt lành của Ngài với sự hoán cải của chúng ta: Điều này chắc
chắn là hậu quả của Tình Yêu Thiên Chúa. Thánh Phao-lô đã nói tới điều đó một
cách hoàn hảo: Thiên Chúa biểu lộ Tình Yêu của Ngài với chúng ta qua việc, „Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay cả khi
chúng ta còn là những tội nhân“ (xc. Rm 5,8). Ngay cả khi chúng ta còn là
những tội nhân. Một Tình Yêu vô điều kiện. Ngay khi chúng ta còn ở „đàng xa“ như đứa con hoang đàng trong dụ
ngôn người Cha nhân hậu: „Anh ta còn ở
đàng xa, thì người Cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh
ta và hôn lấy hôn để…“ (Lc 15,20). Vì Tình Yêu đối với chúng ta, Thiên Chúa
đã thực hiện một cuộc đi ra khỏi chính mình để gặp gỡ chúng ta trong vùng đất
hoang vắng này, tức trong vùng đất mà có vẻ như không thể tưởng tượng được rằng,
Ngài sẽ đi băng qua đó. Thiên Chúa cũng đã yêu thương chúng ta ngay cả khi
chúng ta còn ở trong sự bất chính. Ai trong chúng ta yêu thương bằng cách này,
nếu không phải là một người cha hay một người mẹ? Một người mẹ yêu thương con mình
ngay cả khi người con này vẫn còn ở trong tù. Cha nhớ tới nhiều người mẹ, họ là
những người thuộc Giáo phận trước kia của Cha, họ đã đứng xếp thành hàng dài để
đợi được vào tù thăm con.
Và
họ không xấu hổ. Đứa con đang ở trong tù, nhưng nó là con của họ. Và họ đã phải
chịu đựng sự sỉ nhục trong lúc kiểm tra an ninh trước khi được bước vào trại
tù, nhưng: „Nó là con tôi!“ „Nhưng thưa bà, con của bà là một đứa vô lại!“
– „Nó là con tôi!“ Chỉ có Tình Yêu từ
mẫu, chỉ có Tình Yêu hiền phụ mới làm cho chúng ta hiểu được thế nào là Tình
Yêu của Thiên Chúa. Một người mẹ thì sẽ không đòi bãi bỏ sự công bằng của con
người, vì bất cứ lỗi lầm nào cũng cần phải được khắc phục, và một người Mẹ thì cũng
không bao giờ ngừng đau khổ vì con của mình. Bà vẫn yêu nó ngay cả khi nó là một
tội nhân.
Thiên
Chúa làm đúng như thế với chúng ta: chúng ta là những người con yêu của Ngài!
Có thể nào xảy ra chuyện Thiên Chúa có những đứa con nhưng Ngài lại không yêu
thương chúng, được không? Không. Tất cả chúng ta đều là những người con được
Thiên Chúa yêu thương. Không có lời chửi rủa trên cuộc đời chúng ta, nhưng chỉ
có Lời Thiên Chúa đầy nhân hậu, Đấng làm cho chúng ta hiện hữu từ hư vô. Đàng
sau tất cả, sự thật chính là mối tương quan Tình Yêu mà nó nối kết Thiên Chúa
Cha với Thiên Chúa Con nhờ Chúa Thánh Thần: một mối tương quan mà chúng ta được
đón nhận vào trong đó. Trong Ngài, trong Chúa Ki-tô Giê-su, chúng ta được ước
muốn, được yêu, và được khát khao. Có một Đấng đã khắc ghi vào trong chúng ta một
vẻ đẹp nguyên thủy, mà vẻ đẹp ấy không thể bị dập tắt hoàn toàn bởi tội lỗi, bởi
những quyết định sai quấy. Trong cặp mắt của Thiên Chúa, chúng ta luôn luôn là
những mạch nguồn nho nhỏ mà từ đó dòng nước tốt lành phun trào ra. Chúa Giê-su
đã nói nói với người phụ nữ Samaria: „Còn
ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nơi người ấy, nước tôi cho
sẽ trở thành một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời.“ (Ga 4,14).
Dược
phẩm nào có thể biến đổi con tim của một con người bất hạnh? Dược phẩm nào có
thể biến đổi con tim của một con người mà họ không hề hạnh phúc? [Các tín hữu
trả lời: Tình Yêu] To lên nữa nào! [Họ hô: Tình Yêu!] Rất tốt! Rất tốt, tất cả
đều rất tốt! Và bằng cách nào người ta làm cho một người cảm thấy rằng, người
ta đang yêu họ? Trước tiên, người ta phải đón nhận họ - phải làm cho họ cảm thấy
rằng, họ được ước muốn, họ rất quan trọng, họ sẽ không buồn rầu nữa. Tình Yêu phát
sinh Tình Yêu, mạnh mẽ hơn cả sự hận thù sản sinh ra sự chết. Chúa Giê-su đã
không chết và phục sinh cho chính Ngài, nhưng cho chúng ta, để tội lỗi chúng ta
được tha thứ. Và như thế thì đây chính là thời đại phục sinh của chúng ta: Đó
là thời gian để giơ những cánh tay lên khỏi sự nản chí, trước tiên là những người
mà họ đang nằm trong mộ, nằm ở đó lâu hơn rất nhiều chứ không phải chỉ là ba
ngày. Ở đây, một ngọn gió giải phóng đang thổi trên khuôn mặt chúng ta. Ở đây,
quà tặng của niềm hy vọng đang nảy mầm. Và niềm hy vọng chính là niềm hy vọng của
Thiên Chúa, của Thiên Chúa Cha, Đấng rất yêu chúng ta, như chúng ta là: Ngài
yêu chúng ta luôn luôn và tất cả. Xin cám ơn anh chị em!
Quảng trường Thánh Phê-rô
Sáng thứ Tư ngày 14 tháng 06 năm 2017
ĐTC Phan-xi-cô
Minh Trần – CTV của trang thông tin Giáo xứ Thánh Mẫu – chuyển ngữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét